Phỏng Vấn Edwin – Chủ Nhân Thương Hiệu Pomps Not Dead Pomade

13233296_10154225993363573_1668792322_n

INTERVIEW | Pomps Not Dead
FROM | USA
http://www.pompsnotdeadpomade.com
https://www.facebook.com/PompsNotDeadPomade

Nói một chút về biến những giấc mơ trở thành hiện thực…. Edwin là một nghệ sĩ chơi Punk Rock người Philippines, người đã bỏ lại quê hương mình để tới vùng đất mới vào cuối những năm 90 của thế kỷ trước. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Edwin đã học được nghệ thuật nấu Pomade, và thời cơ của anh đã tới khi Edwin có cơ hội bán Pomade của mình làm ra cho band nhạc Rock Face To Face – nhóm nhạc mà sinh thời Edwin rất hâm mộ.

Screen-Shot-2016-06-01-at-8.08.35-pm

Bài post và hình của Chad tới từ ban nhạc Rock Face To Face quảng cáo thương hiệu Pomps Not Dead Pomade của Edwin

13115868_10154225982773573_2004109373_n

Như những gì chúng tôi đã nhìn thấy trên bức ảnh này và bài viết đầy cảm hứng. Chúng tôi đã cân nhắc để đưa câu chuyện thú vị này lên Unite Asia. Bên cạnh đó, chúng tôi đã gửi tới Edwin một vài câu hỏi nhỏ. Chúc các bạn tìm được niềm vui khi đọc bài viết này, để xem rằng câu chuyện về Edwin có gì thú vị và anh đang làm việc ra sao tại nước Mỹ.

Edwin, anh có thể cho chúng tôi biết một chút về chuyến đi của anh không? Anh là người Phillipines, vậy lý do nào lại khiến anh dừng chân tại Houston TX?

 Tôi sinh ra tại Cebu, sau đó học cấp 2 tại Malina. Sau đó lại quay lại Cebu để học cấp 3 và đại học. Trong năm thứ 3 đại học cha đẻ của tôi lúc đó đã làm đơn cho tôi được nhập cư vào nước Mỹ, và tôi đã nắm bắt lấy cơ hội này. Tôi đã tới Hợp Chủng Quốc vào năm 1997. Ban đầu tôi có sống tại Las Vegas trong khoảng 8 năm, và sau đó gặp gỡ Cathy, vợ của tôi ( cô cũng là người Phillipines ), và gia đình cô lúc đó đang sinh sống tại Florida, sau đó tôi đã có chuyển qua sống trong một khoảng thời gian ngắn. Sau đó, chúng tôi đã cân nhắc để chuyển đến một bang khác. Rooby ( cũng tới từ Phillipines ) từng có khoảng thời gian sống tại Houston, đã nói với chúng tôi thằng tiền thuê nhà tại đây rất rẻ và có hàng tá công việc đang chờ đợi. Và chúng tôi đã chuyển tới đây sống từ năm 2010.

13231226_10154225990983573_1981145914_n

Edwin cùng với vợ Cathy

Wow, Thật là một cuộc hành trình đầy thú vị và tôi dám chắc rằng có hàng tá kinh nghiệm đã được đúc kết từ chuyến đi này. Nếu anh suy nghĩ lại thời điểm mới đặt chân tới nước Mỹ năm 1997, khó khăn đầu tiên là gì đối với một người nhập cư theo anh?

Ah nó tương đối là phi lý. Tôi thì chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ sinh sống ở Mỹ. Thời điểm mà tôi nộp giấy tờ, lúc đó chỉ còn đúng 2 tháng để chuẩn bị hồ sơ. Tôi đã cần phải hoàn thiện hồ sơ trước sinh nhật 21 tuổi của mình. Theo tôi đó cũng đã là một kỉ niệm. Điều mà tôi luôn luôn nhớ vào khoảnh khắc đầu tiên khi tới sân bay của Mỹ để lấy hành lý kí gửi, đó là tấm chân dung vĩ đại của Bill Clinton. Tôi không biết tại sao hình ảnh đó luôn ám ảnh trong tâm trí lúc đó nhưng tôi đã đoán rằng, cuộc đời tôi sẽ lật sang mới trang mới kể từ giây phút này. Sau đó anh trai tôi tới sân bay LA để đón và di chuyển trên đường trong vòng 4 tiếng tới Vegas, lúc đó là kì nghỉ lễ Giáng Sinh. Nó rất kì lạ. Gió cũng rất là lạnh. Môi tôi cũng run lên lẩy bẩy. Tôi đã rất nhớ gia đình của mình nhưng kể từ lúc này chính là cuộc sống thực sự của tôi.

13220070_10154225986443573_1518405280_n

Edwin cùng với Zac Aaron của Bane

Thời gian còn ở Phillipines có phải anh cũng đã từng có máu chơi nhạc Rock rồi đúng không? Vậy thì điều gì mà anh CẦN phải làm và tìm khi tới Mỹ?

Anh trai dẫn tôi tới một trung tâm mua sắm. Nó thực sự rất là lớn. Còn người ta thì thật là cao hahaha. Nó thực sự là một trung tâm mua sắm thông thường, nhưng nó cũng khá nổi trội đó chứ. Good Guys. Đó chính là trung tâm ghi điểm trong mắt tôi. Nó như một thiên đường vậy. Hahaha. Tất cả những nhóm nhạc mà tôi thích đều nằm ở đây. Khác với khi còn ở Phillipines, bạn chỉ được phép chọn đồ qua catalogue và sau đó chờ đợi trong vài tháng. Nhưng ở đây đều có tất cả mọi thứ. Sau đó tôi cũng đã tìm thấy 2 cửa hàng thu âm phía bên ngoài trung tâm mua sắm. Toàn là đồ xịn cả. Tôi cũng quên mất tên, chỉ nhớ là nó nằm đâu đó gần quảng trường.

Show nhạc đầu tiên nào anh đã từng tới dự là gì? Kỉ niệm đầu tiên khi anh đặt chân tới một sự kiện âm nhạc?

Tôi nhớ là Face To Face, Hep Cat, Rev Horton Heat và Madness ( trong tour lưu diễn của Madness ). Và tôi vẫn còn giữ lại cuống vé ở đây!

Anh đã từng phấn khích đến như nào khi Face To Face là band nhạc đầu tiên đã và đang sử dụng Pomade của anh? Hãy kể cho chúng tôi nghe vì sao mà hai bên lại đến được với nhau vậy?

Đó là một cảm giác thực sự rất tuyệt vời. Tôi đã rất hào hứng để đi tới tham dự lễ hội âm nhạc khi đó. Face To Face đó! Toàn là những người hùng của tôi cả. Và trong đám đông hỗn độn, Hepcat thì đứng trên bục chơi rudies. Tất cả mọi người đều ăn mặc thật chỉnh tề. Khi Face To Face bắt đầu diễn tất cả lũ nhỏ gần như chiếm toàn bộ phần khán đài. Đó cũng chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy họ ở ngoài đời thực, lúc đó trong số họ ai cũng đều để tóc Pompadour hết ( trừ tay trống ). Thực sự rất tuyệt vời. Lúc đó tôi đã nghĩ, cũng không cần thiết phải ăn mặc thực sự gọn gàng thì mới được chơi punk rock, và tôi bị xoáy vào trong cái suy nghĩ đó. Sau đó vài năm, tôi bắt đầu thực sự nấu Pomade.

Và sau đó tôi bỗng dưng tìm ra được một group tên là ‘ Addicted to Pomade ‘. Ở trong đó cũng có rất nhiều người đam mê nghiên cứu và sử dụng Pomade như tôi. Dĩ nhiên là sau đó tôi đã có rất nhiều bạn ở trong đó.  Một nhãn hiệu Pomade lúc bấy giờ mà tôi thực sự rất thích chính là Dr.Rubins. Khi tôi thử nó đầu tiên, tôi đã nghĩ nó thực sự rất kì lạ. Trong khoảng thời gian trước đó tôi cũng đã có dùng thử Murray’s và DAX và Dr.Rubins cho ra một kết quả tốt hơn mong đợi cùng mùi hương dễ chịu hơn.

Trong thời điểm tôi bắt đầu thực hiện nấu Pomade, đã có 2 người bạn là Mike từ Black Jack Pomade và Gabe từ Grave Robbers Union chỉ cho tôi cách thực hiện nấu Pomade đúng quy trình. Thật là tuyệt vời khi bạn có người chỉ cho mình cách nấu sao cho đúng. Sau đó vài năm, Weigner ( thành viên của ban nhạc Rock Shrapnel/Thought/Gardo từ Phillipines ) đã có một vài comment đùa cợt lặp đi lặp lại trên Facebook của ban nhạc Face To Face với nội dung ám chỉ về thương hiệu Pomps Not Dead Pomade và sau đó Danny Thompson ( tay trống ) đã nhìn thấy nó và nhắn tin hỏi tôi về vấn đề này. Tôi đã nói rằng tôi là một người hâm mộ họ cuồng nhiệt! Sau đó, ban nhạc đã có một buổi biểu diễn tại Houston và đã mời tôi tới gặp họ ở phía sau cánh gà. Dĩ nhiên tôi đã gặp đầy đủ các thành viên và đưa cho họ những sản phẩm mà tôi nấu.

13235898_10154225981933573_2115570536_n

Doug Carrion từ Descendents / Dag Nasty 

Thật sự rất tuyệt vời… Đây có lẽ cũng là ban nhạc Rock có phong cách rất thân thiện và không hề nghĩ đến việc họ nổi tiếng ra sao phải không? Thật là thú vị khi mấy người chơi nhạc Punk Rock cũng có để ý tới mọi người xung quanh nhỉ.

Chính xác là như vậy, họ thực sự rất cool. Cathy và tôi đã tới show Triple Crown vào năm ngoái. Họ đã chơi 3 đêm liên tiếp, và sau mỗi đêm diễn họ đều tổ chức ăn uống với người hâm mộ. Thực sự rất tuyệt vời.

Có thể vài người trong chúng tôi không rõ lắm về vấn đề này, nhưng những công đoạn để tạo ra Pomade thực sự là gì?

Nó đơn giản là nấu nướng thôi. Bạn có một bảng công thức chính, từ đó thêm và bớt nguyên liệu theo ý thích để tạo lên sự khác biệt. Đun chảy hỗn hợp wax và sau đó thêm dầu và hương liệu vào. Thực sự thì nó không hề khó. Phần hóc búa nhất có lẽ là công thức nấu. Tôi đã tốn mất 6 tháng để hoàn thiện công thức cho bản Pomps Not Dead OG.

Vậy tên thương hiệu của anh tới từ đâu và có ý nghĩa gì không?

Pomps Not Dead thực ra được đặt do bạn của tôi là Ryan Alcazar. Ban đầu tôi định đặt là Guapo Pomade nhưng mà có công ty khác đã lấy mất vào thời điểm đó. Và thế là bạn tôi gợi ý đặt là Pomps Not Dead. Đó thực ra là một bản nhạc của nhóm Exploited có tên là Punk’s Not Dead. Tôi đã bỏ đi dấu phẩy nháy ở nguyên mẫu vì thấy nó trông chơi hơn. Ngoài ra thì lấy nền tảng là nhạc Rock cũng rất hay. Tất cả phần bên ngoài của Pomade đều được lấy cảm hứng từ Rock và nó khá hợp ý tôi.

Screen-Shot-2016-06-01-at-10.10.34-pm-768x529

Tuyệt vời! Hãy cho mọi người biết họ có thể mua sản phẩm của anh ở đâu!

Mọi người có thể gửi tin nhắn trực tiếp tới: https://www.facebook.com/PompsNotDeadPomade

Bên cạnh đó tôi cũng có một số các đại lý phân phối bán lẻ:

Indonesia: http://instagram.com/hommeroyale
Philippines: https://www.facebook.com/Pomade-Cartel-342655192593545/?fref=ts
Vietnam: https://americanpomade.vn/
Thailand, và Malaysia.

Và tôi cũng muốn mọi người hãy tới mua hàng tại các đại lý gần nơi sinh sống nhất.

13219647_10154225988438573_575372533_n

Bên cạnh việc nấu Pomade cho Pomps Not Dead, Edwin cũng dành phần lớn thời gian chơi Bass cho ban nhạc FML

https://youtu.be/c9pXn-KVgeY

Nguồn: tại đây

 

Hệ thống cửa hàng tại Việt Nam

Văn Phòng American Pomade Store

09797.86.816

Số 55C ngõ 262B – Nguyễn Trãi – Thanh Xuân Trung – Thanh Xuân – Hà Nội
_______________________

 Đối tác chiến lược The Purists Club
097.895.0312 – 09777.056.65
Số 29 Tô Hiến Thành – Hai Bà Trưng – Hà Nội
9h – 20h ( làm việc cả tuần )

Đối tác kinh doanh House Of Barbaard

024 777 277 37

Số 36 Hàng Cháo – Cát Linh – Đống Đa – Hà Nội
_______________________

Đối tác chiến lược The Purists Club 

0978950312 – 0977705665

37 Xuân Thủy – Thảo Điền – Quận 2 – TP. Hồ Chí Minh
_______________________

Đối tác kinh doanh House Of Barbaard

024 777 277 37

Khách sạn Sofitel Saigon Plaza – Số 17 Lê Duẩn – Bến Nghé –
Quận 1 – Thành phố Hồ Chí Minh

Leave a Reply